Trong một thế giới mà nền văn minh nhân loại đang chập chững đi trên con đường phục hồi sau cuộc khủng hoảng kinh tế, một mối đe dọa mới, kinh hoàng hơn bao giờ hết âm ỉ trong bóng đêm – một căn bệnh truyền nhiễm chết người bùng phát mãnh liệt, lây lan nhanh chóng biến nước Anh thành một mê cung của sự tàn khốc. “28 Ngày Sau” bộc lộ hình mẫu suy vong của nhân loại khi面对 đại dịch với một vẻ đẹp kinh dị và đầy ám ảnh. Những người sống sót, rong ruổi giữa khung cảnh London hoang tàn và đổ nát, những âm thanh bị tắt đi đột ngột như một lời cảnh báo về nguy cơ bủa vây ở mọi ngóc ngách. Đang bấn loạn vì sự mạn sương che phủ những con phố thanh tao, họ trốn chạy khỏi biển người đang hoảng loạn, tìm đến một căn cứ quân sự xa xôi, hi vọng tìm kiếm sự an toàn và thành lập lực lượng kháng chiến chống lại kẻ thù vô hình.
Nhưng đại dịch này không chỉ là một mối đe dọa chết người, nó châm ngòi cho sự tàn bạo đến cực điểm trong con người. Những người bị nhiễm bệnh trở nên đầy cuồng loạn, hung bạo, với bản năng gây rối và tàn sát vô thức. Nước Anh hóa thân thành tâm địa tối tăm của loài người, nơi sự sống và cái chết giao đấu dữ dội. Trong thù chiến giữa người với người, con người phải đối diện với bản chất tàn ác của riêng mình và đấu tranh để duy trì lương thiện giữa ma trận của hôi thối và máu thịt.
“28 Ngày Sau” là một hồi chuông cảnh tỉnh về khả năng biến đổi của con người, một điềm báo về nguy cơ tiềm ẩn hậu đại dịch và điều gì có thể xảy ra khi sự tồn tại của chúng ta bị đe dọa.